Bây giờ hoặc Không bao giờ: Ballet cần thay đổi để tồn tại với Covid19
Giữa tháng 6, tôi nghe tiếng ping thông báo từ điện thoại của mình. Email kết quả và một loạt các bài báo mà tôi thấy ngay sau đó gây tiếng vang như một thời điểm quan trọng trong lịch sử ballet và nghệ thuật biểu diễn nói chung.
Việc hủy bỏ các Buổi diễn Mùa thu của Nhà hát Ballet Mỹ và Vũ đoàn New York City Ballet có thể không phải là lần đầu tiên trong năm, nhưng đây là một trong những vụ hủy bỏ được công bố rộng rãi và đóng dấu số phận của ballet trong thời gian còn lại của năm 2020. Cứ như cộng đồng nghệ thuật biểu diễn biết chắc điều này sẽ xảy ra, nhưng chúng tôi thấy buồn và tiếc vì nỗi sợ hãi của chúng tôi đã biến thành hiện thực. Một cảm giác quá đỗi quen thuộc trong trận đại dịch này, nó thực sự ảnh hưởng đến rất nhiều bạn bè, hàng xóm, gia đình và đồng nghiệp của chúng tôi.
Đúng như dự đoán, khi một tổ chức ballet lớn thông báo hủy bỏ mùa công diễn, nhiều đơn vị khác đã làm theo, thêm vào đó các vũ công sẽ nghỉ tạm thời và nhân viên hành chính bị cho thôi việc. Việc hủy diễn đi kèm với giấc mơ hoa hồng bị trì hoãn đối với các biên đạo múa và không chắc chắn về sự tồn tại của ballet, vì loại hình nghệ thuật này đang dần mất đi khán giả và nhà tài trợ.
Với việc các buổi diễn Nutcracker bị hủy bỏ, ngân sách ngày càng cắt giảm và các rạp bị khóa chặt, sự diệt vong sắp xảy ra của một loại hình nghệ thuật 600 năm tuổi đang đè nặng lên trái tim tôi và trái tim của những nhà giáo dục múa, nghệ sĩ và những người yêu ballet. Chúng ta không sẵn sàng để đánh mất nghề đã ngấm sâu vào danh tính, cuộc sống và niềm đam mê của chúng ta … hay là chúng ta đã sẵn sàng?
Đầu tháng 6, vụ giết người của George Floyd dưới bàn tay của các sĩ quan cảnh sát đã đánh thức một phong trào lan rộng khắp đất Mỹ trong gần 600 năm, kể từ khi người châu Âu bắt đầu thuộc địa. Cuộc đấu tranh cho bình đẳng và công bằng ở đất nước này lâu đời như đất nước này, mặc dù vẫn còn một số truyền thống chưa thay đổi.
Ngày nay, bùng phát dịch Covid-19 tiếp tục ảnh hưởng không cân đối đến phụ nữ và POC. Những con số minh họa trực tiếp sự tồn tại và trường tồn của một hệ thống gia trưởng, cố hữu phân biệt chủng tộc.
Vấn đề là, ballet là một trong những loại hình nghệ thuật sống quan trọng vẫn bao trùm hệ thống đó. Trên thực tế, ballet phát triển mạnh nhờ hệ thống này và thường phục vụ cho nó. Nếu chúng tôi định thay đổi ballet, thì bây giờ chính là thời điểm thích hợp.
Giữa tháng 8, tôi nghe thấy tiếng thông báo khác từ điện thoại của mình. Email kết quả và những bài báo nhỏ giọt mà tôi nhìn thấy ngay sau đó sẽ vang lên như một tia hy vọng trong một thế giới ảm đạm, bị khóa chặt.
BalletX, điều hành bởi CEO kiêm Giám đốc sáng lập nghệ thuật Christine Cox, đã công bố một mùa biểu diễn trực tuyến hoàn toàn với mô hình dựa trên đăng ký vừa hợp túi tiền vừa có thể truy cập quốc tế. Các biên đạo múa được chọn bao gồm nhiều phụ nữ và nam giới da màu, đại diện cho các nền tảng văn hóa và nghệ thuật khác nhau.
Tổ chức Philadelphia nhỏ hơn này chắc chắn không phải là bên đầu tiên công bố một cách tiếp cận sáng tạo cho buổi diễn Mùa thu, nhưng lần đầu tiên, tôi thoáng thấy tương lai của ballet:
Các vũ công và biên đạo múa đến từ nhiều nền tảng khác nhau cùng nhau tạo ra tác phẩm mới thú vị có thể tiếp cận với khán giả trên toàn cầu.
Một nơi lưu trữ “tác phẩm kinh điển” sẽ đem lại nhiều đô la nhưng dường như không thể thay đổi theo thời gian để đại diện cho khán giả ủng hộ họ.
Một cái nhún vai trước “Nutcraker” được gắn vẻ kỳ lạ, khiêu gợi vì đằng sau tất cả những phép thuật Giáng sinh, sự chiếm hữu văn hóa vẫn hoành hành.
Lời tạm biệt với những cảnh cưỡng bức và bạo lực quá mức đối với phụ nữ. Không phải với nỗ lực kiểm duyệt hay “chỉ miêu tả những người cư xử đúng mực” mà có lẽ vì sự lãng mạn hóa người phụ nữ bị hạ thấp là một cốt truyện chán nản, thiếu sự tưởng tượng.
Và, có thể, bắt đầu với công việc sáng tạo, mới, thay vì cùng một đại diện cũ xuất hiện trên bảng.
Điều này sẽ là sự phá vỡ truyền thống mà ballet cần có kể từ khi nó được tạo ra. Đây là lúc để thay đổi ballet tốt hơn, để tái tạo lại nó từ mọi góc độ. Điều này bao gồm nền tảng mà các nhà giáo dục chúng tôi gìn giữ, bảo vệ và bây giờ có nghĩa vụ tái tạo lại.
Cuối cùng, chúng ta có thể nhận ra sự thật rằng blackface (hóa trang thành người da đen) đã bị hủy bỏ hợp pháp ở mọi nơi ngoại trừ ở những sân khấu có giá vé mỗi chỗ ngồi 200 đô la hoặc nhiều hơn. Chúng ta có thể ngừng đặt câu hỏi về vấn đề phân biệt giới tính của múa ballet, vì thực tế là một nghiên cứu của Dance Data Project® chỉ ra rằng các nữ giám đốc nghệ thuật kiếm được 63 xu cho mỗi đô la mà nam giới kiếm được, và bắt đầu thực hiện những bước tiến có thể đo lường để thay đổi bằng cách nhìn ra bên ngoài cộng đồng với sự phong phú của các biên đạo múa nữ trong lĩnh vực này.
Năm nay đã và sẽ tiếp tục khác, và tôi, với tư cách là một khán giả, vũ công, nhà nghiên cứu và nhà giáo dục, cảm thấy ổn với điều đó. Trên thực tế, tôi hy vọng năm nay giới thiệu ballet như một ngành công nghiệp và một loại hình nghệ thuật trong nhiều năm tới để các đồng nghiệp của tôi và tôi có thể đưa thế hệ vũ công ballet tài năng, chu đáo đến một thế giới ballet tốt hơn, an toàn hơn.
Nguồn: McCarthy, H., 2020. Considering Post-COVID Dance Education – National Dance Education Organization. [online] Ndeo.org. Available at: https://www.ndeo.org/content.aspx?page_id=2507&club_id=893257&item_id=567 [Accessed 30 November 2020].